Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

NHỚ MÃI MÁI TRƯỜNG DẠY TA THÀNH NHÂN - Thơ - NGUYỄN THỊ THANH TRÍ


                                            Kỷ niệm 50 năm thành lập trường
                                                 SƯ PHẠM QUI NHƠN. 1962-2012

            40 năm về thăm lại trường xưa
            Quãng thời gian thật dài mà đời người thì thật ngắn
            Nhớ ngày nao ta xôn xao áo trắng
            Trắng sân trường trắng cả nắng Qui Nhơn
             Bạn bè ta_ Người cùng trang lứa
             Vượt đèo Hải Vân những “ mô tê răng rứa”
Đất Quảng Nam “ chưa mưa đã thấm” “ xe độp” từng vòng quay tròn
                                                  “ eng thương mình hung lắm!”
              Khánh Hòa Nha Trang miền thùy dương cát trắng
              Tóc đuôi gà ngúng nguẩy giọng “ Cây dầu đơi ăn xơi với ởi”
Náo nức những cánh chim bay về “ Xứ nẫu” thân yêu học làm nghề giáo
               Để bây giờ là nhà thơ nhà báo
               Vẫn tự hào: Ta thành nhân nhờ nghề giáo mà nên.


               Nhớ ngày nao
               Hoàng hôn nhập nhoạng ráng vàng
               Khoác áo măng_tô lên Ghềnh Ráng mộ Hàn
                Mơ làm thi sĩ
                Trước trang giấy học trò nghe tình yêu thủ thỉ
                Viết thư cho người tình nhớ khóc một mình cho ướt át nghe chưa!
                 Dắt nhau một đoàn đi chợ khu 2, khu 6 cho bưa
                 Kiêng ăn sợ mập mà mua toàn bơ với sửa
Tu viện Nguyên Thiều_ Trại phong Qui Hòa_ Sinh hoạt cộng đồng
                  Truyền cho ta sức lửa
                  Lửa tình người!
                  Lửa thầy trò!
                  Lửa nhân ái yêu thương!
Ngọn lửa ấy thắp sáng trong ta trong suốt cuộc đời để yêu và để sống
                  Nhớ lời thầy căn dặn đinh ninh
                  Sống_ Làm người xứng đáng Giáo sinh
                  Trường Sư phạm ấy! Muôn đời ta gắn bó
                   Để hôm nay về đây thấy mình bé nhỏ
                   Bởi vì trường mình to lớn quá đi thôi!
                   Ta vẫn nhận ra từng góc nhỏ êm đềm
                    Đây công viên_ Vườn hoa Casper_ Dãy lầu nội trú
                    Từng ngóc ngách tâm hồn kỷ niệm xưa di trú
                     Ta muốn ôm vào lòng thỏa nguyện ước mơ


                     Cảm ơn mái trường!
                      Dạy ta biết làm thơ
                      Tri ân thầy!
                      Dạy em làm người lớn!

                                                                             NGUYỄN THỊ THANH TRÍ
                                                                                     Khóa 7. SPQN
                                                                              Ngày 12.5.2012 Về thăm trường cũ

4 nhận xét:

  1. Sáng ra , mở mạng đọc nhớ mãi mái trường ta thành nhân sao mà cảm động quá ! từng con chữ cuốn hút lòng tôi trôi về miền dĩ vãng , rồi hoài niệm , rồi nghĩ suy ...Đồng cảm với chị ...cảm ơn ngàn lần mái trường SPQN đã giúp ta thành nhân ...Chờ những vần thơ lạ , nhưng cuốn hút lòng người của chị ...

    Trả lờiXóa
  2. Phaqi goi bang chi Thanh Tri thi moi dung ...that su la toi tyhat xuc dong khi ve tham truong lan nay...va gio thi doc bai tho cua chi ...( HAY QUA )

    Trả lờiXóa
  3. Thanh Trí ơi! Chị là nhà thơ thật rồi, nhà thơ của sự thật, nhà thơ của cỏi lòng, nhà thơ của cảm xúc sâu lắng...

    Trả lờiXóa
  4. Bài thơ của chị đã đưa mọi người trở về khoảng thời gian đi học với bạn bè đến từ mọi nơi. Những tiếng nói của các địa phương hòa trộn lẫn nhau dưới mái trường này. Trong bài chị nhắc đến các địa danh thân quen đối dân sư phạm Quy Nhơn vì nơi đó đã gợi lên cho họ những kỷ niệm khó quên. Cám ơn chị rất nhiều!

    Trả lờiXóa