Các đoàn lần lượt về tại điểm hội tụ... |
Sài Gòn, sáng 11-5-2012
4h5. Sáng sớm, taxi đưa mình đến sân bay Tân Sơn Nhất. Trời chưa sáng rõ, ánh đèn cao áp hai bên đường hắt xuống một màu vàng ấm áp, dễ chịu. Qua khung cửa, những con đường còn mờ hơi sương vun vút lùi lại phía sau. Thành phố trong veo và một ngày mới bắt đầu! Hôm nay tâm trạng mình sao lạ lắm…một chút bồn chồn, một chút nôn nao, một chút trông ngóng và những cảm xúc không tên cứ đan xen vào nhau…hồi hộp…đợi chờ…
4h45. Taxi vừa
đến phi trường mình định gọi cho Ren, cũng là lúc bạn ấy vừa đến. Ồi, sao hôm nay bạn ấy xinh thế nhỉ? 60 mà
mình cứ ngỡ như ngày xưa, cái thuở 20 của bọn mình xinh như mộng ấy! Có lẽ hôm
nay là ngày khởi đầu cho một event trọng đại nên cái náo nức, cái hồ hởi nó làm
cho bọn mình phấn chấn hơn, rạng rỡ hơn và xinh tươi hơn chăng? Hai đứa tíu tít
cùng nhau vào quầy làm thủ tục, đang đứng chờ đến lượt bỗng có tiếng hỏi phía
sau:
_“Xin lỗi, có phải các bạn là cựu giáo sinh Sư
Phạm Qui Nhơn về thăm trường cũ?”
Quay lại phía sau,
có một chị cũng đang chờ làm thủ tục. Ren hỏi chị:
_Dạ đúng, sao chị
biết bọn em là giáo sinh SPQN về thăm trường cũ?
Chị ấy hồn nhiên
trả lời:
_Dân SPQN nhìn là
biết ngay! Chị học khóa 7, hai em học khóa mấy?
Và cứ thế, mấy
chị em trò chuyện rôm rả như những người bạn thân thiết nhau đã từ lâu lắm. Thế
mới biết cái tình SPQN nó đẹp, nó trong sáng và đáng yêu biết là dường nào!
5h55. Máy bay
cất cánh. Trong lòng mình cứ rộn ràng, thấp thỏm, ngóng mong…Niềm vui cứ thênh
thang như những đám mây trắng trong lảng đãng trôi bềnh bồng ở bầu trời cao
rộng ngoài kia. Ôi, sao mình nôn nao quá
đi mất!
6h45. Máy bay hạ
cánh xuống sân bay Phù Cát. Chờ lấy hành lý và xe đưa bọn mình về thành phố Qui
Nhơn vào lúc 7h30.
Đã từng nhiều lần về quê hương nhưng lần này tâm
trạng mình khác hẳn, lòng thả trôi cảm xúc mặc cho tâm hồn nhảy múa với mọi
cảnh vật chung quanh…Phố xá buổi sáng ngái thơm vị mằn mặn của biển, vị thơm
thơm của muối, đâu đó thoảng trong làn gió ban mai mùi hương nồng nàn của những
chùm hoa sữa nở sớm lấp ló trong những cành lá ven đường, Qui Nhơn hôm nay như
đẹp hơn, thiết tha hơn và đáng yêu vô cùng. Đứng giữa gió ngàn quê hương mình
như trẻ lại, muốn đắm chìm vào không gian ngọt thơm, muốn hít thở thật sâu cái
không khí trong lành của Qui Nhơn buổi sáng!
Ôi Qui Nhơn ơi…Trường xưa ơi…Bạn bè Thầy Cô
ơi…chúng ta đã trở về!
Qui Nhơn, chiều 11-5 2012
Mình và Ren về nhà nghỉ ngơi hẹn chiều sẽ cùng
đến Hải Âu để gặp các anh chị em đi theo tour của các đoàn. Trong thời gian chờ
đợi, mình nhận điện thoại của anh Dũ gọi đến và nhắc nhở một số điều cần thiết.
13h40. Huỳnh
Kim Thạch mang xe đến đón bọn mình vào Hải Âu. Sau 38 năm, Qui Nhơn hôm nay đã
đổi thay nhiều lắm, không còn những hàng rào kẽm gai dọc theo các đồn bót bên
triền cát ngày nào, không còn những lô cốt
đen nhẻm nhô lên mấy nòng súng vô tri lạnh lẻo của những ngày còn bom đạn mà
thay vào đó là những công viên ngát xanh cây cỏ, là những tòa nhà mang dáng dấp
hiện đại của các khu du lịch trải dài ven bờ cát mịn màng. Trên khu vực sân bay
ngày trước, giờ là một khu trung tâm thương mại sầm uất với những con đường mới
thênh thang mát rượi, ngày đêm tắm bóng mát của những hàng phượng vĩ đã bắt đầu
trổ bông đỏ chói vào hè. Là con đường Trần Phú rợp bóng bằng lăng với những
chùm hoa ngăn ngắt một màu tím thủy chung đang
rung rinh trong gió. Là con đường Phạm Hùng với hai hàng hoa giấy mỏng
manh nhiều màu sắc đang nở hoa rực rỡ như điểm tô thêm nét yêu kiều duyên dáng
của quê hương ven biển miền Trung này. Phố biển hôm nay đã khoác lên mình một
tấm áo choàng nhiều màu sắc, đẹp đẽ và
sáng long lanh!
Đến Hải âu, mình
gặp nhiều anh chị em từ Sài Gòn ra sớm. Nào là Thanh Bình, Ren, Thạch, Hiền Tuấn k11, chị Mộng Trâm k6 và
còn rất nhiều anh chị em khác từ khắp nơi mà mình chưa biết tên…Thế là cả bọn
lại cùng nhau tâm sự, cùng nhau rôm rả ôn lại những kỷ niệm một thời, tiếng nói
cười rộn ràng vang khắp căn phòng 403 của Thanh Bình và chị Mộng Trâm!
17h. Thạch
lấy xe đưa bọn mình dạo quanh những con đường quen thuộc ngày xưa. Buổi chiều, đường
Nguyễn Huệ lồng lộng gió mang theo mùi vị quen thuộc của biển ngàn, ngoài khơi xa những con thuyền đánh cá đang
căng buồm nhấp nhô trên sóng nước, bãi tắm vào hè nên đông kín người với nhiều
sắc màu vui mắt, hàng liễu bên đường lao xao như reo vui vẫy chào bọn mình từ
khắp nơi trở về mái nhà chung: Sài Gòn, Nha trang, Phú Yên ra;Quảng Trị, Huế, Đà
Nẵng, Tam Kỳ, Quảng Ngãi vào;Gia Lai, Đà Lạt xuống…Các đoàn lần lượt đến, mỗi
đoàn ở một khách sạn khác nhau nhưng tất cả đều nằm dọc ven biển. Nơi đây bọn
mình có thể tha hồ nhìn ngắm hoàng hôn long lanh trên biển chiều tím biếc hay
có thể chiêm ngưỡng những tia nắng mặt trời đầu tiên rơi nghiêng trên mặt biển
sóng sánh ánh bạc của buổi bình minh.
Tất cả chúng
mình như những đứa con xa quê lâu lắm rồi giờ mới được trở về quây quần bên mẹ.
Tất cả vỡ òa trong hạnh phúc, mừng mừng tủi tủi trong từng nụ cười mà nước mắt
lại rơi. Những cái nắm tay thắm thiết, những vòng tay ôm thấm đượm nghĩa tình
đã làm mình không thể nào ngăn được dòng nước mắt tủi mừng khi gặp lại bạn đồng
môn mà chẳng cần biết ngày đó anh học lớp mấy, chẳng cần biết năm đó chị học khóa nào và. . .
cho dù bây giờ nhìn lại, vầng trán ai cũng in hằn nếp nhăn năm tháng mái tóc ai
cũng bạc trắng dấu vết thời gian!
19h50. Sau bữa
cơm tối ở nhà hàng Quê Hương, bọn mình lại kéo nhau vào một quán Café quen để
được cùng nhau tâm sự sau những năm tháng dài xa cách cũng như muốn tìm lại
hương vị café xứ nẩu thân thương ngày nào bên tiếng đàn ghi ta mộc mạc đến chân
tình của Kim Thạch và những tiếng hát được cất lên tự đáy lòng đẹp đến giản đơn
của bạn bè ngày gặp gỡ chúng mình.
Qui Nhơn, sáng 12-5-2012
5h. Trời vừa
ửng sáng, mấy anh chị em ở các khách sạn đã í ới gọi nhau ra tắm biển. Buổi sáng, biển đẹp tận chân mây. Những tia
nắng đầu tiên óng ánh trên mặt nước lóng lánh như một thảm bạc nhiều màu sắc
rực rỡ! Nhìn các anh các chị đùa vui cùng sóng nước, có ai nghĩ rằng đấy đã là
những con người tuổi đã vào thất thập cổ lai hy!
8h. Bọn mình
tập trung ăn sáng và café trong khi đó các đoàn còn lại như Quảng Ngãi, Tuy Hòa.
. tiếp tục đến. Có những anh chị ở xa tận Di Linh, Gia lai… mới biết tin cũng
vội thu xếp công việc rồi tự tìm phương tiện để kịp về dự hội. Có anh chị đã
một mình từ Quảng Ngãi ra, từ Tuy Hòa vào Qui Nhơn bằng xe máy để mong cho kịp chuyến
về trường cũ có một không hai này.
Trong buổi sáng các đoàn đã về gần như đầy đủ như đã đăng ký. Rất nhiều anh chị mới nhận được thông tin cũng kịp về trước giờ G, mọi việc đã sẵn sàng để đi vào nội dung quan trọng nhất của buổi chiều.
Qui Nhơn, chiều 12-5-2012
Mới 13h, nơi
tập trung của anh chị em cựu giáo sinh đã nhộn nhịp và đông vui. Từ các anh chị
k1, k2…cho đến các khóa đàn em k12, k13 đều trong trang phục đẹp đẽ. Các anh
thì đồ âu cà vạt chỉnh tề, các chị thì
áo dài thướt tha đủ màu sắc rực rỡ, trên nét mặt mọi người toát lên nét hạnh
phúc ngời ngời và ánh mắt thì long lanh chứa chan bao điều thương mến.
14h30. Cả một
tiền sảnh rộng trước khách sạn Hải Âu và công viên biển gần đó chiều nay đông
vui như một ngày hội và rộn rã tiếng nói cười, đâu đâu cũng có bóng dáng bọn
mình tụm năm tụm mười hàn huyên tâm sự. Nụ cười xen lẫn nước mắt ngày gặp gỡ
của bạn bè cùng lớp, của anh chị em đồng môn đã như bóp chặt tim mình, đau lắm
mà lại vỡ òa trong hạnh phúc, một thứ
hạnh phúc không thể nói thành lời! ! ! Thế mới cảm nhận được cái ý nghĩa sâu
sắc về tình người của chúng tôi ngày gặp lại sau biền biệt cách xa, thế mới
thấy thấm thía tình bạn lâu bền tưởng chừng sẽ không bao giờ có ngày hội ngộ! Ôi,
hai tiếng “Trở về”của anh chị em chúng tôi hôm nay mới ngọt ngào làm sao, thân thương
làm sao! Ý nghĩa của hai từ “Trở về”của chúng tôi hôm nay mới thấm thía làm sao
và đẹp đẽ biết là dường nào!
Số lượng các
anh chị về thăm trường xưa cuối cùng đã vượt xa con số đã đăng ký và dự đoán. Vậy
mới biết “ngôi trường mẹ”-như lời Thầy Trần Văn Mẫn đã nói-đã là một lời gọi
mời rất đổi thiêng liêng để cho bao lớp đàn con từ khắp mọi nơi trên đất nước
trở về quây quần bên “Trường Mẹ”với biết bao mừng tủi dâng trào, với biết bao
yêu thương vây kín sau một chặng đường dài 50 năm từ ngày khai sinh ngôi trường
thân yêu này!
15h. Tất cả
chúng tôi vào hội trường để tham gia giao lưu với sinh viên Đại Học Qui Nhơn và
tặng quà lưu niệm cho trường trước khi vào thăm lại những nơi đã ghi dấu những
kỷ niệm một thời. Cả hội trường B của trường Đại Học đông kín người, tất cả như
đắm chìm trong một khung trời mật ngọt, họ cùng nói cùng cười, cùng mừng cùng tủi,
cùng chia sẻ bao chuyện buồn vui, bao nổi thăng trầm trong bôn ba cuộc sống, cùng
cất cao tiếng hát “ Nối vòng tay lớn” và rồi để được cùng òa vỡ những yêu
thương trong nước mắt nụ cười!
16h30. Mình
cùng các anh chị được lãnh đạo trường Đại học đưa đi tham quan trường và thăm
lại nơi chốn cũ mà bọn mình đã từng học tập và hai khu nội trú ngày xưa.
Trong những đổi thay hôm nay mình vẫn còn nhận ra đâu đấy
những dấu vết thân thương ngày nào trên từng hàng hiên bên hành lang dẫn vào
lớp học. Vẫn hành lang ấy, vẫn những lớp học ấy, vẫn khuôn viên sân trường ấy
mà sao hôm nay mình thấy như xa mà lại gần, như gần mà lại vời xa…Lòng chợt rưng rưng khi
nhìn thấy mấy cây hoa sứ trong khuôn viên trường đang nở hoa thơm ngát, chạy
vội đến cội sứ già, mình nhờ T. Bình bấm vội mấy tấm hình bên gốc hoa đang
nghiêng nghiêng đổ bóng. Nhất định mình sẽ gửi đến Thầy Mẫn tấm hình bên gốc sứ
này, có lẽ Thầy sẽ rất vui!
Qui Nhơn, tối 12-5-2012
18h30. Tất cả anh chị em cựu giáo sinh
chúng mình đến khu vực nhà hàng để dự tiệc tối. Cả hội trường nhộn nhịp hẳn lên
với hàng ngàn tiếng nói cười rộn rã, các anh các chị nhìn ai cũng đẹp, cũng
xinh xắn như thời tuổi còn đôi mươi mười chín mới chớm biết yêu. Những gương
mặt sáng ngời niềm hạnh phúc khi MC mời các khóa lần lượt lên để chụp hình lưu
niệm. Từ những anh chị đầu đã bạc trắng của các khóa trên đến những mái tóc
muối tiêu của các anh chị khóa dưới đều rạng rỡ môi cười!
(T. Cảm đọc thư của Thầy Trần Văn Mẫn) Ảnh VH Châu |
“…Ngày nay, thực
hiện trở về trường xưa là anh chị em đã chứng tỏ lời Thầy dặn năm xưa, ấy là
anh chị em vẫn còn nhớ đến trường mẹ, và nhất là anh chị em vẫn còn nhớ đến
nhau, thương mến nhau, giúp đỡ nhau trên những bước đường đời…Tình thương mến
ấy như trăng sáng trên môi hoa, xua bóng tối trong lòng ta, để ta tìm về bên
nhau và để tình người nở đêm sâu! ”
Cứ mỗi một
giọng hát mộc mạc, thân tình của anh của chị cất lên là bấy nhiêu ân tình của
một thời được khơi gợi lại mang đến cho chúng mình những cảm xúc ngập tràn của
lòng tri ân quí thầy cô một thời dạy dỗ, những thăng hoa của tình bằng hữu bền
chặt dài lâu và những luyến lưu một nơi chốn đã in dấu bao bước chân sớm chiều
của 13 khóa học nhiều kỷ niệm với ngôi trường yêu dấu này!
21h. Thời gian nào rồi cũng qua, cuộc vui
nào rồi cũng tàn, có đến phải có ra đi, có hội ngộ thì phải có lúc chia tay từ
biệt! Giây phút này là lúc tất cả chúng tôi cùng lắng lòng lại để cảm nhận sâu
sắc cái mất mát của sự chia xa sau thời gian ngắn ngủi được trùng phùng. Mai đây, trên chặng đường không còn dài phía
trước, chắc hẳn chúng tôi sẽ luôn nhớ về nhau, yêu thương nhau và nghĩ đến nhau
trong chắt chiu từng phút giây quí giá hôm nay để mai này mình sẽ không tiếc
nuối khi phải vĩnh viễn rời xa!
“Gặp nhau đây
rồi chia tay, ngày vàng như đã vụt qua trong phút giây…”
Bài hát chia
tay đã cất lên, không gian đượm buồn, lòng người chùng xuống! Có tiếng khóc ai
đó nhè nhẹ, xa xót, nghe rưng rức buồn…!
Thêm chú thích |
Xin cho tôi, cho tôi được ngon lành
khóc trong giây phút này, được yên lành ôm thật chặt tất cả vào lòng bằng
thương nhớ không nguôi! Cho tôi được nói lời cảm ơn đến mọi thâm tình Thầy Cô
bè bạn! Và cũng xin cho tôi được nhớ mãi, được ghi dấu khoảnh khắc quí báu này
trong tận cùng sâu thẳm trái tim tôi!
Qui Nhơn 13-5-2012
Thanh Cảm k11
(Ảnh trong bài: Phan Quang Đán - K8)
Ôi! nhật ký trở về của T.C tuyệt quá , thay lời các bạn bộc lộ tâm tình trong hành trình trở về trường mẹ . Cảm ơn TC đã cho đồng môn một bài viết tâm tình đặc hiệu SPQN ...
Trả lờiXóaĐã trôi qua cái khoảnh khắc không thể quên ấy nhưng TC biết nó sẽ đọng lại mãi trong lòng.TC không thể ngờ rằng cái giây phút ấy lại lắng đọng đến vậy!
XóaXin cho TC được nói lời cảm ơn đến mọi thân tình bè bạn,cảm ơn ngôi trường đã mang lại nhiều cảm xúc khó quên ấy đến với chúng tôi và xin cho TC được cất dấu những cảm xúc này vào tận cùng tâm khảm!
Cảm ơn bạn VT cũng đã mang đến cho bạn bè những giây phút chạm đến đáy lòng!
Thân ái!
Cảm ơi , không chỉ có tiếng ai khóc rưng rức buồn , mà còn có người chảy nước mắt vì ...cười đấy , nhớ không ?
Trả lờiXóaBình ơi,có gặp có cùng tâm sự có cùng tỉ tê thì tụi mình mới có dịp hiểu nhau nhiều hơn và có dịp khóc cười cùng nhau nhiều hơn...Có lẽ TC sẽ khó mà quên được thời gian quí báu ấy và nhất là không thể quên được TB,MT cùng những tràng cười rộn rã vang khắp 403!
XóaThân yêu!
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaBạn Dzung Nguyen thân mến!
Trả lờiXóaTrong khi chờ khắc phục lỗi phần mềm gõ tiếng Việt trên máy của bạn, Bạn có thể tạm thời gởi lại những lời bình bằng tiếng Việt không dấu cũng được; và để thuận lợi cho nhiều bạn khác theo dõi bài viết, chúng tôi xin mạn phép được xóa 2 lời bàn của bạn vừa qua. Mong bạn thông cảm và sớm gởi lại những nhận xét này. Rất xin lỗi; Thân ái.
Thanh Cam , Thanh Binh , Ren , M. Hiep , X. Dai....
Trả lờiXóaDzung nhin hinh cac ban da 38 nam roi nhung khong khac gi may . Nhung giay phut cua ngay tro ve hom nay that la y nghia va dieu quan trong la o tuoi 60 cac ban cung da gop mat cho ngay nay , chac kho co lan thu hai . Cai diem phuc nay dau phai ai cung co duoc Dzung them muon chet day cung nen cam on ban to chuc va nguoi xuong len chuong trinh nay cac ban nhe . Nhung du sao luon theo doi trang nha cung lam cho Dzung nhieu am ap va san se nhung noi niem chung cua cac giao sinh xua.
Cam on SPQN
Ua Dong Oanh o dau ma tim hong ra
Dung ơi,chuyến về trường lần này thật là hạnh phúc với bọn mình.Có lẽ sẽ chẳng bao giờ tìm được phút giây này một lần nữa đâu Dung ạ!Cho đến bây giờ tâm hồn bọn mình vẫn chưa thể trở về trạng thái cũ...Cứ nhớ mãi những giây phút ấy và lòng lại bùi ngùi,nhơ nhớ,bâng khuâng..
XóaÀ,hình như có một tấm hình trong ấy có Đông Oanh.4 chị em gồm có Đ.O mặc áo dài xanh ngoài cùng bên trái rồi đến T.Bình,chị Trâm k7 rồi đến mình...Nếu D tìm không thấy,mình sẽ gửi cho D sau vậy!
Vậy nhé,mình thân ái chào Dung!
Chúc sức khỏe!
Cam lam cho nguoi ta khoc theo rồi đó. ( nguoi ta cố nen cảm xuc ...để làm người lớn mà ) băt đền 1 chầu cphe nêu co găp...
Trả lờiXóaXuân Đài Thân mến!
XóaSau buổi sáng nhận nhiệm sở năm 74 ấy,có ai nghĩ rằng chúng mình lại sẽ gặp nhau trong một hoàn cảnh nửa khóc nửa cười này không???Có thể nói mình gặp nhau lần này để rồi có thể sẽ chẳng bao giờ gặp lại...Chặng đường phía trước không còn dài,hãy cố gắng gặp nhau khi nào còn có thể X.Đ nhé!Cứ mỗi lần nhớ lại cái khoảnh khắc khó quên ấy là mình lại rơi nước mắt,nhớ lắm và thương vô cùng những thân tình bè bạn ngày xưa!Hình ảnh X.Đài,M.Hiệp,T.Bình,chị M.Trâm,Thủ Tịnh,Hữu An,Diễm Châu, Hiền Tuấn...và rất nhiều các anh các chị khác vẫn còn trong tâm tư mình mỗi khi lòng chợt nhớ!
Nếu có thể,1-7 này X.Đ về S.G dự kỷ niệm 50 năm ở Sài Gòn, mình sẽ đền bạn vô số lần cafe ở đây,rất mong gặp lại X.Đ!
Thân ái!
Thua chi Thanh Cam,
Trả lờiXóaEm P.Lan day a!
Chieu nay, lang thang tren trang nha` cua SPQN va doc duoc bai viet nay cua chi. Tu dung em co cam giac minh cung duoc hoa vao khong khi tung bung cua ngay hom ay qua nhung dong van qua' co ho^`n cua chi... Em in vo^.i bai viet va dua vao cho Ba coi. Chi biet khong, Ba doc xong, ngo^`i tha^~n tho. Em chot nha^.n ra Ba dang xem lai nhung email cua chu Thinh Tran viet ve su ra di cua chu Sum Vo. Ba ngoi do, nhung em lai co cam giac nhu ho^`n Ba dang tro^i ve tan Quy Nhon. Duong nhu Ba dang ho^`i tuong lai nhung ky niem da in sau vao mau thit voi Ngoi Truong Than Yeu... Duong nhu em co the nghe thay duoc tieng dap cua trai tim Ba...nhu rung rung, nhu tho^?n thuc...
Cam on chi, chi nhe! Va cam on cac anh-chi cuu giao sinh cua SPQN da luon danh cho Ba em nhung tinh cam tran trong, yeu men.
Em xa,
P.Lan
Phương Lan thân yêu!
XóaTrở về S.G đã vài hôm nhưng chị vẫn nghe lòng buồn và luyến tiếc nhiều lắm.Chị không nghĩ rằng cái tình Sư Phạm Q.N nó lại thiêng liêng đến vậy!P.L biết không,lúc đọc thư Thầy chị đã cố dằn lòng,chị đã cố gắng để không rơi nước mắt khi nhắc về Thầy và những ký ức đêm lửa tàn năm nào...Sau khi đọc xong,có một số anh chị cựu giáo sinh đến xin lại chị bức thư của Thầy và chị Bích Liên có tìm đến chị(vì trước đó cả 2 chị đều chưa biết mặt nhau)Chị và chị Liên có chụp với nhau một tầm hình,chị sẽ gửi đến Thầy và em hình chị chụp ở gốc hoa sứ trong sân trường và hình chị chụp cùng chị Liên sau.Sau chuyến đi chị cũng không khỏe lắm nên bây giờ chị vẫn còn bần thần,trạng thái chưa ổn định lại như trước.Trưa nay,chị có nhận được điện thoại của Thiên Ái,nói chuyện cũng nhiều và biết Thầy vẫn dõi theo mọi hoạt động của học trò xưa,chị xúc động lắm!Cho chị gửi lời kính thăm Thầy Cô,mong Thầy Cô khỏe lâu và vui nhiều Lan nhé!
Chị sẽ thư đến Thầy sau,bây giờ chị hơi mệt...Cho chị gởi lời xin lỗi Thầy,chị tạm biệt em nhé!
Thương mến em gái của chị!
Cam oi, đoc nhung tin qua thư lai... minh thâý thương những thân già... thây, cô cuả minh và cuả chính minh ...sao mà tinh cảm thân thương quá ,đó la hành trang qui giá con đong maĩ trong môĩ chúng ta qua bao bể dâu cuả cuộc đơì phaỉ ko T.Cảm.
Trả lờiXóaHiên Đai đang o SG....chac chắn 1/7 Đai sẽ có mặt....cố găp nhau khi co thể...keo thơì gian của minh đang ngắn dần... ok ? chuc Cam khoe nhé.
Vâng,vậy thì hôm nay bọn mình lại nói:"...Hẹn gặp nhé,giữa sài Gòn"
Trả lờiXóaChờ gặp X.Đ vào 1-7!Thân ái!